Trong thời tiết ấm áp, bệnh Lyme có thể hoạt động mạnh hơn, vì vậy bạn nên để con chơi trong nhà sẽ an toàn hơn.
Mặc dù nguy cơ trẻ mắc bệnh Lyme sau khi bị ve cắn chỉ có khoảng 1% -3%, điều quan trọng là phải xem xét các yếu tố có ảnh hưởng đến nguy cơ mắc bệnh Lyme.
Vị trí
Bệnh Lyme hay còn gọi là bệnh phát ban kinh niên, là một căn bệnh hàng đầu tại Hoa Kỳ, với 20.000 đến 30.000 trường hợp mỗi năm, theo báo cáo của Trung Tâm Kiểm Soát và Ngừa Bệnh (CDC). Hầu hết các trường hợp mắc bệnh Lyme xảy ra ở vùng Đông Bắc, trên vùng Trung Tây, và các khu vực bờ biển Thái Bình Dương của Hoa Kỳ.
Tỷ lệ mắc bệnh Lyme đã được báo cáo ở các tiểu bang khác (và thậm chí cả ở châu Á, châu Âu và Canada), nhưng những khu vực bùng phát bệnh lyme nặng nhất là:
- Connecticut
- Delaware
- Maine
- Massachusetts
- Maryland
- Minnesota
- New Hampshire
- New Jersey
- New York
- Pennsylvania
- Wisconsin
- Vermont
- Virginia
Hầu hết các trường hợp bệnh Lyme xảy ra vào giữa tháng tư và tháng mười, đặc biệt là vào tháng Sáu và tháng Bảy.
Hoạt động ngoài trời và thú nuôi
Bên cạnh đó sống ở một trong những khu vực này, các yếu tố khác có thể làm tăng nguy cơ mắc bệnh của trẻ bao gồm:
Hoạt động nhiều ở ngoài trời trong cỏ, bụi cây, hoặc các khu vực có nhiều cây cối cao
có vật nuôi có thể mang ve trong nhà
Tham gia vào các hoạt động như dạo mát, đi bộ đường dài, cắm trại, câu cá hoặc săn bắn trong khu vực có ve sinh sống
Mẹo an toàn
Các bậc phụ huynh thường lập kế hoạch hè cho con, chẳng hạn như đi cắm trại hoặc cho con tập làm nông- điều đó có nghĩa là bạn cũng đang tạo cơ hội cho bệnh lyme tấn công con bạn. Nhưng bạn đừng lo, bạn vẫn có thể vừa cho con vui chơi vừa tránh bệnh lyme, chẳng hạn như sử dụng thuốc chống côn trùng và mặc quần áo sáng màu khi ở ngoài trời.
Nếu con bạn bỉ ve cắn
(Dùng nhíp gấp bọ ve ra)
Gọi cho bác sĩ của bạn, đồng thời bắt lấy con ve đó bỏ vào hộp kín mang chúng đến cho bác sĩ. Họ sẽ giúp bạn kiểm tra xem loại ve đó có gây bệnh lyme hay một số bệnh khác không.
Dùng nhíp, kẹp chặt con bọ ve càng sát mặt da càng tốt. Kéo con bọ ve từ từ, chắc chắn và ổn
định cho đến khi nó được kéo ra. Không kéo mạnh, vì như vậy có thể cắt đứt vòi bọ ve khỏi cơ
thể chúng, làm cho nó vẫn còn gắn vào da. Các mảnh vòi bọ ve tự nó thường không thể truyền
bệnh vì con ve không thể bơm nước bọt vào trong da được. Tuy nhiên, để ngăn ngừa nhiễm
trùng thứ phát từ mầm bệnh có thể có trên vòi ve, loại bỏ hết các mẩu vụn vòi ve. Làm sạch da
bằng xà bông và nước. Con ve có thể được xả xuống bồn vệ sinh. Lưu ý ghi lại ngày đã gỡ bỏ
con ve.
Không nghiền nát con bọ ve bởi vì máu có thể dây ra trên da của bạn và lây nhiễm cho bạn.
Lưu ý
Một lưu ý quan trọng: Không sử dụng dầu bôi trơn hoặc cố giết chết chúng trên da của con bạn. Những phương pháp này không giúp bạn lấy ve ra mà chúng có thể sẽ đào sâu hơn và giải phóng nhiều nước bọt (làm tăng nguy cơ lây nhiễm bệnh).
Điều quan trọng là phải loại bỏ chúng ra khỏi da càng sớm càng tốt. Thông thường, vi khuẩn từ vết cắn sẽ đi vào máu trong vòng 24-48 giờ. Nếu chúng càng nằm lâu trên da trong vòng 1-2 ngày, khả năng truyền bệnh Lyme là rất cao.